晴空。
引 唐•杜甫 《苏端薛复筵简薛华醉歌》:“安得健步移远梅,乱插繁花向晴昊。”明•屠隆 《昙花记·东游仙都》:“翠榭红亭,半出晴昊。”清•魏源 《天台石梁雨后观瀑歌》:“层冰积压忽一摧,天崩地坼空晴昊。”
晴 [ qíng ] 1. 天空中无云或云很少。如 晴天。晴朗。晴和。晴丽。晴爽。晴碧。晴雨表。[更多解释]
昊 [ hào ] 1. 大(指天)如 昊天(❶广大的天;❷喻父母的恩情深重)。昊穹。昊苍。2. 姓。[更多解释]
qíng lăng
qíng tiān
qíng tiān pī lì
qíng kōng wàn lǐ
yǔ guò tiān qíng
hào hào
bàn qíng bàn yīn
qíng yǔ biăo
dà qíng tiān
rén jiān zhòng wăn qíng
qíng tiān kāi shuǐ lù
yǐn hú shàng chū qíng hòu yǔ
hào tiān
zhuăn qíng
xīn qíng
xiăng qíng
xuě qíng
qíng yǔ jì
qíng kōng
qíng hăo
fàng qíng
qíng míng
qíng xù
róng qíng
qióng hào
hào qián
hōng qíng
xī qíng
nèn qíng
qíng ăi
qíng měi
qíng guāng
yīn qíng
zhăn qíng
qíng xūn
xuān hào
qíng tūn
qí qíng
qíng sī
lèi hào
hào cāng
hào shū
hào qióng
hào kōng
hào yīng
cāng hào
gé hào
dà hào
kǒng hào
qíng hào
míng hào
qīng hào
qiū hào
shăo hào
tài hào
xuán hào
晴昊的拼音是:qíng hào点击 图标播放晴昊的发音。