晴日的凉风。
引 明•文徵明 《人日王氏东园小集》诗:“晴颸汎丛条,浮阳散修莽。”
晴 [ qíng ] 1. 天空中无云或云很少。如 晴天。晴朗。晴和。晴丽。晴爽。晴碧。晴雨表。[更多解释]
飔 [ sī ] 1. 凉:“秋风肃肃晨风~,东方须臾高知之”。2. 疾风:“一举必千里,乘~举帆幢”。[更多解释]
qíng lăng
qíng tiān
qíng tiān pī lì
qíng kōng wàn lǐ
yǔ guò tiān qíng
sī sī
bàn qíng bàn yīn
qíng yǔ biăo
dà qíng tiān
rén jiān zhòng wăn qíng
qíng tiān kāi shuǐ lù
yǐn hú shàng chū qíng hòu yǔ
zhuăn qíng
xīn qíng
xiăng qíng
xuě qíng
qíng yǔ jì
qíng kōng
qíng hăo
fàng qíng
qíng míng
qíng xù
róng qíng
hōng qíng
xī qíng
nèn qíng
qíng ăi
qíng měi
qíng guāng
yīn qíng
zhăn qíng
qíng xūn
qíng tūn
sī fēng
hán sī
sī lì
jīn sī
lǔ sī
liáng sī
qí qíng
nán sī
qíng sī
wăn sī
qīng sī
mù sī
shuāng sī
wán sī
xù sī
wēi sī
zēng sī
yīn sī
qíng hào
qíng kōng pī lì
wàn lǐ qíng kōng
qíng zhòu
huà lóng diăn jīng
nòng qíng
qíng bō
晴飔的拼音是:qíng sī点击 图标播放晴飔的发音。