古代指南方从事海上贸易的商贾。
引 明•高启 《蔷薇露盥手》诗:“蛮估海帆迴,银甖玉汞开。盥餘香满手,恰似折花来。”原注:“《一统志》:‘蔷薇水出 占城国,洒衣经岁香不歇。’”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。如 野蛮。蛮横( hèng )。蛮不讲理。2. 愣,强悍。如 一味蛮干。3. 中国古代称南方各族。如 蛮荒。4. 方言,相当于“很”如 蛮好。[更多解释]
估 [ gū ] 1. 揣测,大致地推算。如 估计。估价。估一估。2. 同“贾”,商人。估 [ gù ] 1. 〔~衣〕出售的旧衣服或原料较次、加工较粗的新衣服。[更多解释]
gū jì
píng gū
gū suàn
dī gū
gū liáng
gū jià
yě mán
mán hèng
hú jiăo mán chán
mán mán
mán shǒu mán jiăo
mán hèng wú lǐ
mán bù jiăng lǐ
mán zǐ
mán yí
zhū mán
mán rén
pú sà mán
nán mán
hèng mán
mán xìng zǐ
mán huāng
mán lǐ
xiōng mán
niē gū
gāo gū
mán gàn
gū mō
mán jiāo
wǔ líng mán
bū mán
yí mán
mán zú
gū hē
mán chán
máng mán
cè gū
mán kē
chī mán
bó gū
mián mán
zāng kē mán
mán yì
mán tóng
shū gū
mán qiú
mán mò
mín mán
miăo mán
diāo mán
mán jìn
fǔ kuài
mán bào
mán biān
mán bó
mán chá
mán bù
mán chàng
mán chù
蛮估的拼音是:mán gū点击 图标播放蛮估的发音。