芭蕉。因产于南方,故称。
引 南唐 冯延巳 《鹊踏枝》词:“秋入蛮蕉风半裂,狼藉池塘,雨打疏荷折。”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。如 野蛮。蛮横( hèng )。蛮不讲理。2. 愣,强悍。如 一味蛮干。3. 中国古代称南方各族。如 蛮荒。4. 方言,相当于“很”如 蛮好。[更多解释]
蕉 [ jiāo ] 1. 指某些有像芭蕉那样的大叶子的植物。如 香蕉。美人蕉。2. 生麻,未沤治的麻。3. 〔芭~〕见“芭”。4. 古同“焦”,枯焦。蕉 [ qiáo ] [更多解释]
xiāng jiāo
yě mán
mán hèng
hú jiăo mán chán
mán mán
mán shǒu mán jiăo
mán hèng wú lǐ
mán bù jiăng lǐ
bā jiāo shàn
měi rén jiāo
yăn shēng jiāo yè bái
mán zǐ
mán yí
zhū mán
mán rén
pú sà mán
nán mán
hèng mán
bā jiāo
mán xìng zǐ
jiāo shān
mán huāng
mán lǐ
xiōng mán
mán gàn
jiāo bù
jiāo bái
jiāo cuì
jiāo gé
jiāo hóng
jiāo nóng
jiāo lù
jiāo má
jiāo shā
jiāo yè
jiāo shū
jiāo shàn
jiāo yī
fù jiāo
jiāo yuán
fān jiāo
gān jiāo
hóng jiāo
jīn jiāo
mán jiāo
mèng jiāo
tiě jiāo
lù jiāo
tuán jiāo
zhū jiāo
wǔ líng mán
bū mán
yí mán
mán zú
mán chán
máng mán
mán kē
chī mán
mián mán
蛮蕉的拼音是:mán jiāo点击 图标播放蛮蕉的发音。