指南方少数民族聚居的地区。亦指这一地区的人。
引 宋•陆游 《老学庵笔记》卷三:“笻竹杖 蜀中 无之,乃出徼外 蛮峒。”清•袁枚 《随园随笔·南越逸事》:“南越 古 蛮峒,秦 时最强,俗尤善弩,每发铜箭,贯十餘人。”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。如 野蛮。蛮横( hèng )。蛮不讲理。2. 愣,强悍。如 一味蛮干。3. 中国古代称南方各族。如 蛮荒。4. 方言,相当于“很”如 蛮好。[更多解释]
峒 [ tóng ] 1. 〔崆~〕见“崆”。峒 [ dòng ] 1. 〔~室〕矿井下专为安装各种机械设备或存放材料、矿石和供其他辅助作业的巷道。2. 山洞,石洞。[更多解释]
yě mán
mán hèng
hōng dòng
hú jiăo mán chán
mán mán
mán shǒu mán jiăo
mán hèng wú lǐ
mán bù jiăng lǐ
mán zǐ
mán yí
zhū mán
mán rén
pú sà mán
nán mán
hèng mán
mán xìng zǐ
mán huāng
mán lǐ
xiōng mán
mán gàn
mán jiāo
wǔ líng mán
bū mán
kōng tóng
yí mán
mán zú
mán chán
máng mán
mán kē
chī mán
mián mán
zāng kē mán
mán yì
mán tóng
kōng tóng sǒu
mán qiú
mán mò
mín mán
miăo mán
diāo mán
mán jìn
fǔ kuài
mán bào
mán biān
mán bó
mán chá
mán bù
mán chàng
mán chù
mán chóng
mán chǔ
mán chuán
mán chuáng
mán chuí
mán cūn
mán dǐ
mán dàn
mán dí
蛮峒的拼音是:mán dòng点击 图标播放蛮峒的发音。