管烹调的女子。
引 唐•沉亚之 《梦游仙赋》:“鼎娥司味和苦酸,羸吹既调戞湘弦。”明•王志坚 《表异录·饮食》:“文昌 有老婢名 膳祖,四十年閲百婢,仅九婢可嗣法, 沉亚之 谓之鼎娥, 王续 谓之灶妾。”
鼎 [ dǐng ] 1. 古代烹煮用的器物,一般是三足两耳。如 铜鼎。鼎食(列鼎而食,指豪侈生活)。鼎镬。2. 锅。如 鼎罐。鼎锅。3. 古代视为立国的重器,是政权的象征。如 鼎彝。九鼎。定鼎。问鼎。鼎祚(国运)。4. 象征三方并立、互相对峙。如 鼎峙。鼎足之势。5. 大。如 鼎族。鼎臣。鼎力支持。6. 正当,正在。如 鼎盛( shèng )。[更多解释]
娥 [ é ] 1. 女子姿容美好。如 娥眉。娥娥(美好的样子)。2. 美女。如 娇娥。宫娥。[更多解释]
gé gù dǐng xīn
dǐng fèi
dà míng dǐng dǐng
rén shēng dǐng fèi
yī yán jiǔ dǐng
sān zú dǐng lì
dǐng dǐng dà míng
dǐng lì xiàng zhù
zhōng míng dǐng shí
dǐng zú zhī shì
dǐng dǐng
é é
dǐng dǐng yǒu míng
zhōng dǐng wén
sī mǔ wù fāng dǐng
jiǔ dǐng
dǐng chén
fāng dǐng
xiăo é
dǐng shèng
dǐng zú
sù é
ná dǐng
zhōng dǐng
kǒng dǐng
cháng é
é huáng
xiāng é
tāng dǐng
kāng dǐng
wă dǐng
gān dǐng
dǐng lì
shì dǐng
dǐng huò
chán dǐng
shuāng é
tái dǐng
lá dǐng
bǔ dǐng
dǐng ròu
huáng é
yàn é
xiū dǐng
shí dǐng
qiè dǐng
jiāo é
fèi dǐng
chǔ é
yì qín é
qí é
é lǜ
é jiāo
dǐng hú
cuì é
yīn dǐng
lú dǐng
dǐng zhì
鼎娥的拼音是:dǐng é点击 图标播放鼎娥的发音。