旧时对西南方少数民族的蔑称。
引 唐•玄奘 《大唐西域记·迦摩缕波国》:“此国东山阜连接,无大国都,境接西南夷,故其人类蛮獠矣。”宋•孔平仲 《孔氏谈苑·朱砂膏治白花蛇毒》:“州连蛮獠,三月草长蛇盛,则当防戍。”康有为 《大同书》甲部第一章:“华族寒门,别若鸟鱼;蛮獠都士,絶出智愚。”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。如 野蛮。蛮横( hèng )。蛮不讲理。2. 愣,强悍。如 一味蛮干。3. 中国古代称南方各族。如 蛮荒。4. 方言,相当于“很”如 蛮好。[更多解释]
獠 [ liáo ] 1. 面貌凶恶。如 獠面。獠牙(露在嘴外面的长牙)。2. 夜间打猎:“于是乃相与~于蕙圃”。獠 [ lǎo ] [更多解释]
yě mán
mán hèng
hú jiăo mán chán
qīng miàn liáo yá
mán mán
mán shǒu mán jiăo
mán hèng wú lǐ
mán bù jiăng lǐ
mán zǐ
mán yí
zhū mán
mán rén
pú sà mán
nán mán
hèng mán
mán xìng zǐ
liáo yá
mán huāng
mán lǐ
xiōng mán
mán gàn
mán jiāo
wǔ líng mán
bū mán
chán liáo
yí mán
mán zú
mán chán
máng mán
mán kē
chī mán
mián mán
hān liáo
méng liáo
zāng kē mán
mán yì
mán tóng
mán qiú
mán mò
mín mán
miăo mán
diāo mán
mán jìn
fǔ kuài
mán bào
mán biān
mán bó
mán chá
mán bù
mán chàng
mán chù
mán chóng
mán chǔ
mán chuán
mán chuáng
mán chuí
mán cūn
mán dǐ
蛮獠的拼音是:mán liáo点击 图标播放蛮獠的发音。