冠带与腰带。借指显贵。
引 唐•颜师古 《奉和正日临朝》:“肃肃皆鵷鷺,济济盛缨绅。”
缨 [ yīng ] 1. 用线或绳等做的装饰品。如 帽缨子。红缨枪。缨穗。2. 像缨的东西。如 萝卜缨子。3. 带子,绳子。如 长缨。[更多解释]
绅 [ shēn ] 1. 古代士大夫束腰的大带子,引申为束绅的人。如 绅束(用带子束腰,喻约束)。缙绅(旧时高官的装束,转用为官宦的代称)。2. 旧称地方上有势力、有地位的人。如 绅士。乡绅。官绅。土豪劣绅。[更多解释]
shēn shì
tǔ háo liè shēn
duăn yīng yīng
zhuó yīng zhuó zú
zhuó zú zhuó yīng
hóng yīng qiāng
xiāng shēn
màn yīng
háo shēn
lǐ shēn
qǐng yīng
shēn shāng
shì shēn
liè shēn
jiàn shēn
yīng zǐ
cháng yīng
shēn jīn
qí shēn
zān shēn
zān yīng
yì shēn
huá yīng
jīn yīng
rú shēn
shēn ruí
yīng ruí
yīng ruí zhī tú
piāo yīng
màn hú yīng
chén yīng
shēn dài
jīn shēn
jìn shēn
shēn mín
guān shēn
shēn shì xié dìng
zōu yīng qí zǐ
jué yīng
yī yīng
hú yīng
wú lù qǐng yīng
shēn dǒng
zhuó yīng
qǐng cháng yīng
shēn shì fēng dù
jǐn shēn
shī lǐ zān yīng
shéng yīng
qiāng yīng
xiāng yīng
tuō shēn
yīng níng
hóng yīng mào
jié yīng
缨绅的拼音是:yīng shēn点击 图标播放缨绅的发音。