犹辞林。
引 唐•王勃 《七夕赋》:“耸词峯於月殿,披翰藪於云扃。”
翰 [ hàn ] 1. 长而坚硬的羽毛。如 理翩振翰。2. 借指毛笔和文字、书信等。如 翰苑。翰墨(笔墨,借指诗文书画)。翰藻。[更多解释]
薮 [ sǒu ] 1. 生长着很多草的湖泽。如 薮泽。2. 人或物聚集的地方。如 渊薮。3. 指民间、草野。如 辞朝( cháo )归薮。4. 古同“搜”,搜求。[更多解释]
yuē hàn nèi sī băo
yuē hàn · kè lì sī duǒ fū
nòng hàn
hàn lín xué shì
hàn mò
yáng hàn shēng
hàn lín
shū hàn
hàn lín yuàn
tán sǒu
xià míng hàn
cāo hàn chéng zhāng
shī sǒu
wéi hàn
shān sǒu cáng jí
yuān sǒu
yǔ hàn
hàn yuàn
nèi hàn
huì hàn
rú hàn
yuán hàn
dǒu sǒu
să hàn
hàn zhān
zhā hàn
jiăo hàn
zhōng hàn
cuì hàn
chì hàn
zhēn sǒu
zé sǒu
yà hàn
qióng hàn
hàn hăi
píng hàn
nuò hàn
lù sǒu
kū sǒu
hán hàn
gāo sǒu
chuò hàn
bì sǒu
răn hàn
cí hàn
wěn hàn
zhá hàn
jiān hàn
huī hàn
lín hàn
jiǔ sǒu
jiāo sǒu
hàn xuán
ruì hàn
hàn xué
biăo hàn
hàn zhǐ
翰薮的拼音是:hàn sǒu点击 图标播放翰薮的发音。