指歌谣。
引 《南齐书·明帝纪》:“往因时康,崇建庠序,屯虞荐有,权从省废,謳诵寂寥,倐移年稔,永言古昔,无忘旰昃。”唐•李峤 《扈从还洛呈侍从群官》诗:“登原采謳诵,俯谷求才术。”
讴 [ ōu ] 1. 歌唱。如 讴歌(歌颂,赞美)。2. 民歌:“乃立乐府,采诗夜诵,有赵、代、秦、楚之~。”~谣。[更多解释]
诵 [ sòng ] 1. 用有高低抑扬的腔调念。如 诵读。背诵。诵诗。2. 称述,述说:“王之为都者,臣知五人焉,知其罪者,惟孔距心,为王~之”。3. 诗歌。如 作诵(作诗)。4. 怨谤。[更多解释]
ōu gē
lăng sòng
bèi sòng
sòng dú
ōu yă
ōu zhá
sòng dǔ dǔ
chuán sòng
kǒu sòng
yín sòng
niàn sòng
jiăng sòng
guò mù chéng sòng
lăng ōu
fěng sòng
hēi sòng
mò sòng
chí sòng
jì sòng
fù sòng
sòng bài
sòng chí
sòng chì
sòng dé
sòng fă
sòng gōng
sòng fěng
sòng guān
sòng hào
sòng jì
sòng jiàn
sòng jiăng
sòng lăn
sòng niàn
sòng liè
sòng pèi
sòng měi
sòng shù
sòng shí
sòng shū
sòng shuō
sòng wèi
sòng tàn
sòng wán
sòng xí
sòng xián
sòng yán
sòng xùn
sòng yì
sòng yín
sòng yǒng
sòng zhì
sòng zhǒu
sòng zhèng
sòng zhòu
ān sòng
bàng sòng
讴诵的拼音是:ōu sòng点击 图标播放讴诵的发音。