泛指南方边远地区人民聚居处。
引 《文选·左思<魏都赋>》:“蛮陬夷落,译道而通。”张载 注:“陬落,蛮夷之居处名也。一名聚居为陬。”《晋书·刑法志》:“江 左无外,蛮陬来格。”唐•李涉 《岳阳别张祜》诗:“巫峡 洞庭 千里餘,蛮陬水国何亲疏。”明•唐顺之 《重修泾县儒学记》:“国家建学徧宇内,蛮陬海徼,莫不有学。”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。如 野蛮。蛮横( hèng )。蛮不讲理。2. 愣,强悍。如 一味蛮干。3. 中国古代称南方各族。如 蛮荒。4. 方言,相当于“很”如 蛮好。[更多解释]
陬 [ zōu ] 1. 隅,角落。如 陬见(粗浅的见识)。2. 聚居。如 陬落(村落,村庄)。3. 农历正月的别称。如 陬月。孟陬。[更多解释]
yě mán
mán hèng
hú jiăo mán chán
mán mán
mán shǒu mán jiăo
mán hèng wú lǐ
mán bù jiăng lǐ
mán zǐ
mán yí
zhū mán
mán rén
pú sà mán
nán mán
hèng mán
mán xìng zǐ
mán huāng
mán lǐ
xiōng mán
mán gàn
mán jiāo
wǔ líng mán
bū mán
yí mán
mán zú
zōu yóng
mán chán
máng mán
mán kē
chī mán
mián mán
zāng kē mán
mán yì
bēi zōu shī sè
mán tóng
mán qiú
mán mò
mín mán
míng zōu
miăo mán
diāo mán
mán jìn
fǔ kuài
mán bào
mán biān
mán bó
mán chá
mán bù
mán chàng
mán chù
mán chóng
mán chǔ
mán chuán
mán chuáng
mán chuí
mán cūn
mán dǐ
mán dàn
mán dí
蛮陬的拼音是:mán zōu点击 图标播放蛮陬的发音。