犹蛮夷。语出《诗·小雅·角弓》:“如蛮如髦,我是用忧。”
犹蛮夷。
引 语出《诗·小雅·角弓》:“如蛮如髦,我是用忧。”清•顾炎武 《与原一甥》:“至于 山东 人情,固已不啻蛮髦,南方亲友,亦未见缨冠之救也。”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。如 野蛮。蛮横( hèng )。蛮不讲理。2. 愣,强悍。如 一味蛮干。3. 中国古代称南方各族。如 蛮荒。4. 方言,相当于“很”如 蛮好。[更多解释]
髦 [ máo ] 1. 古代称幼儿垂在前额的短发。2. 毛中的长毫,喻英俊杰出之士。如 髦硕。髦士。髦俊。3. 指马鬃。如 髦马。4. 〔时~〕时兴的,如“~~的服装”。5. 古同“牦”,牦牛。[更多解释]
shí máo
yě mán
mán hèng
găn shí máo
hú jiăo mán chán
mán mán
mán shǒu mán jiăo
mán hèng wú lǐ
mán bù jiăng lǐ
mán zǐ
mán yí
zhū mán
mán rén
pú sà mán
nán mán
hèng mán
mán xìng zǐ
mán huāng
mán lǐ
xiōng mán
mán gàn
mán jiāo
wǔ líng mán
bū mán
máo shì
yí mán
mán zú
mán chán
máng mán
mán kē
chī mán
mián mán
fú máo
zāng kē mán
yù máo
mán yì
mán tóng
tóng máo
máo shā
mán qiú
máo ní
mán mò
mín mán
miăo mán
diāo mán
mán jìn
fǔ kuài
mán bào
mán biān
mán bó
mán chá
mán bù
mán chàng
mán chù
mán chóng
mán chǔ
mán chuán
mán chuáng
蛮髦的拼音是:mán máo点击 图标播放蛮髦的发音。