旌旗。
指铭旌,导引灵柩的魂幡。
引 《礼记·月令》:“﹝季秋之月﹞命僕及七騶咸驾,载旌旐,授车以级,整设于屏外。”郑玄 注:“即驾之,又为之载旌旗。”
引 南朝•梁 王筠 《昭明太子哀册文》:“詔撰德於旌旐,永传徽於舞缀。”隋炀帝 《秦孝王诔》:“旌旐飘飘而从风,笳管酸嘶而响谷。”宋•欧阳修 《刘丞相挽词》之一:“盛衰同俯仰,旌旐送山丘。”元•揭傒斯 《熊英德哀辞》诗:“旌旐扬广衢,輀车出城闥。”
旌 [ jīng ] 1. 古代用羽毛装饰的旗子。又指普通的旗子。如 旌旗。旌铭(旧时丧礼,柩前书死者姓名的旗幡)。2. 表扬。如 旌表。[更多解释]
旐 [ zhào ] 1. 古代的一种旗子,上面画着龟蛇:“龟蛇为~。”2. 引魂幡:“飞~翩以启路。”[更多解释]
xīn jīng yáo yáo
xǔ jīng yáng
jīng qí
jīng mì
jīng yáng
jīng máo
jīng biăo
xīn rú xuán jīng
yáo jīng
mí jīng
jīng zhuó
jīng zhēn
yú zhào
jīng yú
zhào yú
jīng pèi wēi yí
xiàn jīng
ní jīng
suí jīng
pèi jīng
jīng pèi
lín jīng
jīng dào
jīng hăn
gōng jīng
jīng fān
dān zhào
qí jīng
xuán jīng
kàng jīng
míng jīng
jīng bēn
yún jīng
qián jīng
jīng mù
jīng zhì
wén jīng
kè jīng
jīng xiăn
yóu jīng
jīng jié
jīng gān
jīng qǐ
jīng zhān
jīng míng
jīng mìng
jīng huī
gān jīng
jīng xìn
jīng mén
jīng yóu
huò jīng
jīng xià
jīng liú
旌旐的拼音是:jīng zhào点击 图标播放旌旐的发音。