泛指臣僚官佐。
引 北魏•杨衒之 《洛阳伽蓝记·冲觉寺》:“懌 爱宾客,重文藻,海内才子,莫不辐輳。府僚臣佐,并选嶲俊。” 唐•刘知几 《史通·杂说中》:“又其列传之叙事也,或以武定臣佐,降在成朝;或以 河 清事迹,擢居襄代,故时日不接而隔越相偶。” 《敦煌变文集·伍子胥变文》:“吴国 臣佐,乘马入市游行,正见异色奇才,身长八尺,知是贤臣,奔走启告 吴王。”
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
佐 [ zuǒ ] 1. 辅助,帮助。如 佐证(证据)。佐餐。2. 处于辅助地位的人。如 僚佐。3. 劝。如 佐食。佐酒(a.陪伴喝酒;b.就着菜肴把酒喝下去)。[更多解释]
dà chén
gōng chén
zhōng chén
fǔ zuǒ
qīn chāi dà chén
chén chén
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
chén mín
móu chén
dǐng chén
zuǒ liào
míng chén
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
nì chén
nìng chén
wáng zuǒ
zhòng chén
nèi chén
zăi chén
cháo chén
wén chén
wǔ chén
jūn chén
wēi chén
chéng chén
chǔ chén
chén shì
méi yáo chén
nòng chén
fán chén
sāng chén
tū chén
dēng chén
fǔ chén
bō chén
xiăo chén
zuǒ shí
liù chén
zhú chén
xiàn chén
jí chén
wéi chén
zuǒ zhù
yù chén
guì chén
yùn zuǒ
mín chén
chén liáo
chén dào
hàn chén
臣佐的拼音是:chén zuǒ点击 图标播放臣佐的发音。