宰辅重臣。
引 宋•王禹偁 《赠密直张谏议》诗:“先皇忧 蜀 輟枢臣,独冒兵戈出 剑门。”清•陈康祺 《郎潜纪闻》卷一:“御史 张盛藻 疏奏……奏入,枢臣坚持初议。”梁启超 《中国积弱溯源论》第二节:“今日全国人所集矢者,在枢臣之中。岂非 载漪 乎? 刚毅 乎? 赵舒翘 乎?”
旧称宰辅为「枢臣」。
引 宋·王禹偁〈赠密直张谏议〉诗:「先皇忧蜀辍枢臣,独冒兵戈出剑门。」
枢 [ shū ] 1. 门上的转轴。如 户枢不蠹。2. 重要的或中心的部分,起决定性作用的部分。如 枢纽。中枢。[更多解释]
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
dà chén
gōng chén
shū niǔ
zhōng chén
qīn chāi dà chén
hù shū bù dù
chén chén
zhōng shū shén jīng
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
gāo jí shén jīng zhōng shū
dān jiāng kǒu shuǐ lì shū niǔ
gé zhōu bà shuǐ lì shū niǔ
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù dù
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù lóu
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
chén mín
jiāo tōng shū niǔ
móu chén
dǐng chén
míng chén
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
nì chén
nìng chén
zhòng chén
nèi chén
zăi chén
cháo chén
wén chén
wǔ chén
jūn chén
wēi chén
chéng chén
chǔ chén
chén shì
méi yáo chén
shū jī zhǔ jiào
nòng chén
fán chén
zhōng shū
sāng chén
shū mì yuàn
tū chén
dēng chén
fǔ chén
bō chén
xiăo chén
liù chén
tiān shū
zhú chén
yán shū
xiàn chén
枢臣的拼音是:shū chén点击 图标播放枢臣的发音。