背叛君国的臣子。
引 《汉书·萧望之传》:“如使 匈奴 后嗣卒有鸟窜鼠伏,闕於朝享,不为畔臣……万世之长策也。”清•王士禛 《池北偶谈·谈献二·曹植司马顺》:“吴江 顾生 庶其 《三餘漫笔》云:‘三叔 周 之畔臣,实 殷 之忠臣也。’説本 陈同父。”
畔 [ pàn ] 1. 田地的界限。2. 边。如 河畔。湖畔。桥畔。耳畔。枕畔。3. 〔~援〕横暴,跋扈,如“帝谓文王,无然~~。”亦称“畔换”、“叛换”。4. 古同“叛”。[更多解释]
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
dà chén
gōng chén
zhōng chén
qīn chāi dà chén
chén chén
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
chén mín
móu chén
dǐng chén
hé pàn
míng chén
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
hú pàn
nì chén
nìng chén
zhòng chén
nèi chén
zăi chén
cháo chén
wén chén
wǔ chén
jūn chén
wēi chén
chéng chén
chǔ chén
chén shì
méi yáo chén
nòng chén
fán chén
sāng chén
tū chén
dēng chén
fǔ chén
bō chén
xiăo chén
liù chén
zhú chén
xiàn chén
zhè pàn
jí chén
bèi pàn
wéi chén
yù chén
guì chén
mín chén
zhěn pàn
chén liáo
chén dào
hàn chén
rén chén
畔臣的拼音是:pàn chén点击 图标播放畔臣的发音。