亦作“蛮徭”。
旧时对少数民族瑶族的蔑称。
亦作“蛮徭”。旧时对少数民族瑶族的蔑称。
引 宋•叶适 《朝议大夫蒋公墓志铭》:“武陵 二年,军律严静, 蛮猺 震服,省地晏然。”清•泣红 《胭脂血弹词》第六回:“苦则苦,艷质消磨烽火里;愁则愁,红颜怎得敌 蛮猺 ?”王闿运 《<桂阳州志>序》:“蠲税课农, 蛮徭 大和。”
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。如 野蛮。蛮横( hèng )。蛮不讲理。2. 愣,强悍。如 一味蛮干。3. 中国古代称南方各族。如 蛮荒。4. 方言,相当于“很”如 蛮好。[更多解释]
猺 [ yáo ] 1. 〔青~〕哺乳动物,大小像猫,四肢较短,体背灰棕色,栖息山林中,吃谷物、果实等,肉味鲜美,毛皮可以做衣物。亦称“果子狸”、“花面狸”。2. 〔黄~〕即“青鼬”,哺乳动物,体长圆形,四肢短,耳朵大,栖息树林中,捕食鼠、鸟等,毛皮可做衣服。[更多解释]
yě mán
mán hèng
hú jiăo mán chán
mán mán
mán shǒu mán jiăo
mán hèng wú lǐ
mán bù jiăng lǐ
mán zǐ
mán yí
zhū mán
mán rén
pú sà mán
nán mán
hèng mán
mán xìng zǐ
mán huāng
mán lǐ
xiōng mán
mán gàn
mán jiāo
wǔ líng mán
bū mán
yí mán
mán zú
mán chán
máng mán
mán kē
chī mán
mián mán
zāng kē mán
mán yì
mán tóng
mán qiú
mán mò
mín mán
miăo mán
diāo mán
mán jìn
fǔ kuài
mán bào
mán biān
mán bó
mán chá
mán bù
mán chàng
mán chù
mán chóng
mán chǔ
mán chuán
mán chuáng
mán chuí
mán cūn
mán dǐ
mán dàn
mán dí
mán dòng
mán ér
mán fú
蛮猺的拼音是:mán yáo点击 图标播放蛮猺的发音。