古代指被贬谪流放的大臣。
引 唐•沉亚之 《郢州修明真斋词》:“明真大斋主朝请大夫守 郢州 刺史 李祥,与謫臣、郡客、将吏等,顿首稽首再啟词於 虚无自然元始天尊无极大道太上老君。”王闿运 《到广州与妇书》:“耳口相传,自为眩惑,致使衣带之水与 吕梁 齐险,祷求謫臣而使君废祀。”
谪 [ zhé ] 1. 谴责,责备。如 众人交谪。2. 封建时代特指官吏降职,调往边外地方。如 谪迁。谪降( jiàng )。谪戍。谪居。贬谪。3. 变异:“庚午之日,日始有~”。[更多解释]
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
dà chén
gōng chén
zhōng chén
qīn chāi dà chén
chén chén
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
chén mín
móu chén
dǐng chén
míng chén
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
nì chén
nìng chén
zhòng chén
nèi chén
zăi chén
cháo chén
wén chén
wǔ chén
jūn chén
wēi chén
chéng chén
chǔ chén
chén shì
méi yáo chén
nòng chén
fán chén
sāng chén
tū chén
dēng chén
fǔ chén
bō chén
xiăo chén
liù chén
zhú chén
xiàn chén
jí chén
wéi chén
yù chén
guì chén
mín chén
chén liáo
chén dào
hàn chén
rén chén
gù chén
háo chén
wài chén
biăn zhé
wěi chén
谪臣的拼音是:zhé chén点击 图标播放谪臣的发音。