亦作“幡眊”。
旌旗的羽毛饰。也指饰有羽毛的旗幡。
亦作“幡眊”。旌旗的羽毛饰。也指饰有羽毛的旗幡。
引 《西京杂记》卷一:“每好风日,幡眊光影,照耀一殿,铃镊之声,惊动左右。” 《西京杂记》卷六:“戈船上建戈矛,四角悉垂幡毦,旍葆、麾盖,照灼涯涘。” 《梁书·陆襄传》:“郡民 鲜于琛 服食脩道法,尝入山採药,拾得五色幡眊。” 清•吴伟业 《思陵长公主挽诗》:“幡旄晨隐隐,铃镊夜将将。”
幡 [ fān ] 1. 〔~然〕同“翻然”。2. 用竹竿等挑起来直着挂的长条形旗子。[更多解释]
旄 [ máo ] 1. 古代用牦牛尾装饰的旗子:“上将拥~西出征,平明吹笛大军行”。旄 [ mào ] 1. 古同“耄”,年老。[更多解释]
fān rán huǐ wù
fān fān
jīng máo
fān gān
fān rán xǐng wù
fān shā
fān mào
dàng fān
fān să
yǔ máo
tóng fān
fān qí
qí fān
fān pèi
máo ní
máo máo
fān lí
fān jī
fó fān
zhōng fān
fān báo
fān hóng
fān gài
fān ér
fān bù
fān huā
fān huī
fān huá
fān jǐ
fān jié
fān máo
fān qǐ
fān rán
fān wǔ
fān xìn
fān shèng
fān săn
fān yóu
fān zhǐ
fān zhī
fān zhì
fān zǐ
bái fān
fān zhuàng
băo fān
chuáng fān
căi fān
chūn fān
dă fān
huà fān
fēng fān
gàn fān
huáng fān
jiàng fān
jié fān
jīn fān
líng fān
jīng fān
幡旄的拼音是:fān máo点击 图标播放幡旄的发音。