牲畜。语本《孟子·告子上》:“故理义之悦我心犹刍豢之悦我口。”赵岐注:“草牲曰刍。”
牲畜。
引 语本《孟子·告子上》:“故理义之悦我心犹芻豢之悦我口。”赵岐 注:“草牲曰芻。”南朝 梁 萧子云 《雅乐歌·需雅》:“蒸民乃粒有牲芻,自 卫 反 鲁 删《诗》《书》。”
牲 [ shēng ] 1. 家畜。如 牲口。牲灵。牲畜。2. 古代特指供宴飨祭祀用的牛、羊、猪。如 三牲。献牲。[更多解释]
刍 [ chú ] 1. 喂牲畜的草,亦指用草料喂牲口。如 刍秣(饲养牛马的草料)。反刍。2. 割草。如 刍荛(割草称“刍”,打柴称“荛”。指割草打柴的人。后常用作向人陈述意见的谦辞)。刍言(常用来谦称自己的言论)。刍议(同“刍言”)。3. 草把。如 刍灵(古代送葬用的茅草扎的人马)。[更多解释]
xī shēng
shēng chù
shēng kǒu
zì wǒ xī shēng
shēng shēng
xī shēng pǐn
dà shēng chù
zăi shēng jié
făn chú
chú yì
chú gǒu
mù chú
chú ní
xiăo shēng
chú yú
chù shēng
dòu chú
zhì chú
fén chú
tú chú
chén chú
yǒu shēng
chú yáo zhī jiàn
shēng tú
shù chú
shuò shēng
shěng shēng
shēng bēi
shēng bì
shēng chú
shēng dú
shēng fěn
shēng huò
shēng hào
shēng jià
shēng jiā
shēng jiǔ
shēng kuì
shēng láo
shēng lǐ
shēng líng
shēng méng
shēng qì
shēng qiān
shēng shā
shēng shà
shēng quán
shēng shì
shēng shí
shēng tǐ
shēng wù
shēng tóu
shēng xīng
shēng xì
shēng xǔ
shēng yú
牲刍的拼音是:shēng chú点击 图标播放牲刍的发音。