古代烹祭牲用的大锅。
引 《周礼·春官·大宗伯》:“眡涤濯,涖玉鬯,省牲鑊,奉玉齍。”郑玄 注:“鑊,烹牲器也。”贾公彦 疏:“省牲鑊者,当省视烹牲之鑊云。”
牲 [ shēng ] 1. 家畜。如 牲口。牲灵。牲畜。2. 古代特指供宴飨祭祀用的牛、羊、猪。如 三牲。献牲。[更多解释]
镬 [ huò ] 1. 锅。如 镬盖。2. 古代的大锅。如 鼎镬(常作为烹人的刑具)。镬亨(“亨”,同“烹”)。汤镬(古代酷刑,把人投入盛着沸水的锅中煮死)。[更多解释]
xī shēng
shēng chù
shēng kǒu
zì wǒ xī shēng
shēng shēng
xī shēng pǐn
dà shēng chù
zăi shēng jié
tāng huò
huò zǐ
xiăo shēng
chù shēng
dǐng huò
rùn huò
huò jiāo
yǒu shēng
shēng tú
shuò shēng
shěng shēng
shēng bēi
shēng bì
shēng chú
shēng dú
shēng fěn
shēng huò
shēng hào
shēng jià
shēng jiā
shēng jiǔ
shēng kuì
shēng láo
shēng lǐ
shēng líng
shēng méng
shēng qì
shēng qiān
shēng shā
shēng shà
shēng quán
shēng shì
shēng shí
shēng tǐ
shēng wù
shēng tóu
shēng xīng
shēng xì
shēng xǔ
shēng yú
shēng yòng
shēng yù
shēng zī
shēng zǔ
bó shēng
chì shēng
dăo shēng
dă shēng
dà shēng
牲镬的拼音是:shēng huò点击 图标播放牲镬的发音。