供祭祀用的猪。语本《左传·桓公六年》:“吾牲牷肥腯。”孔颖达疏引服虔曰:“牛羊曰肥,豕曰腯。”
谓祭牲肥腴。
供祭祀用的猪。
引 语本《左传·桓公六年》:“吾牲牷肥腯。”孔颖达 疏引 服虔 曰:“牛羊曰肥,豕曰腯。”宋•陆游 《赛神曲》:“大饼如槃牲腯肥,再拜献神神不违。”
引 清•恽敬 《新喻县文昌宫碑铭》:“是日肇祀於新宫,牲腯酒馨,旌旄从风。”
牲 [ shēng ] 1. 家畜。如 牲口。牲灵。牲畜。2. 古代特指供宴飨祭祀用的牛、羊、猪。如 三牲。献牲。[更多解释]
腯 [ tú ] 1. (猪)肥。2. 肥胖:“草木节解,鸟兽~肤。”[更多解释]
xī shēng
shēng chù
shēng kǒu
zì wǒ xī shēng
shēng shēng
tú tú
xī shēng pǐn
dà shēng chù
zăi shēng jié
xiăo shēng
chù shēng
yǒu shēng
féi tú
tú chéng
tú féi
tú jī
tú wěi
wà tú
bó tú
shēng tú
xī tú
bó shuò féi tú
shuò shēng
shěng shēng
shēng bēi
shēng bì
shēng chú
shēng dú
shēng fěn
shēng huò
shēng hào
shēng jià
shēng jiā
shēng jiǔ
shēng kuì
shēng láo
shēng lǐ
shēng líng
shēng méng
shēng qì
shēng qiān
shēng shā
shēng shà
shēng quán
shēng shì
shēng shí
shēng tǐ
shēng wù
shēng tóu
shēng xīng
shēng xì
shēng xǔ
shēng yú
shēng yòng
shēng yù
shēng zī
shēng zǔ
牲腯的拼音是:shēng tú点击 图标播放牲腯的发音。