古代诸侯向天子供膳的小牛。
引 《周礼·秋官·掌客》:“王巡守殷国,则国君膳以牲犊。”郑玄 注:“犊,茧栗之犊也。以膳天子,贵诚也。”
牲 [ shēng ] 1. 家畜。如 牲口。牲灵。牲畜。2. 古代特指供宴飨祭祀用的牛、羊、猪。如 三牲。献牲。[更多解释]
犊 [ dú ] 1. 小牛。如 牛犊。初生之犊不怕虎。[更多解释]
xī shēng
shēng chù
shēng kǒu
zì wǒ xī shēng
chū shēng zhī dú
shì dú qíng shēn
shēng shēng
xī shēng pǐn
dà shēng chù
zăi shēng jié
rǔ dú bù pà hǔ
hēi niú shēng bái dú
qín dú
niú dú
mù dú
xiăo shēng
chù shēng
shì dú
dài dú
chū shēng niú dú
jiăn lì dú
pèi dú
lì dú
bào dú
yǒu dú
yǒu shēng
jī dú
shēng tú
tún dú
shuò shēng
shěng shēng
shēng bēi
shēng bì
shēng chú
shēng dú
shēng fěn
shēng huò
shēng hào
shēng jià
shēng jiā
shēng jiǔ
shēng kuì
shēng láo
shēng lǐ
shēng líng
shēng méng
shēng qì
shēng qiān
shēng shā
shēng shà
shēng quán
shēng shì
shēng shí
shēng tǐ
shēng wù
shēng tóu
shēng xīng
牲犊的拼音是:shēng dú点击 图标播放牲犊的发音。