即牲玉。
即牲玉。参见“牲玉”。
引 唐•杜甫 《望岳》诗:“牲璧忍衰俗,神其思降祥。”
牲 [ shēng ] 1. 家畜。如 牲口。牲灵。牲畜。2. 古代特指供宴飨祭祀用的牛、羊、猪。如 三牲。献牲。[更多解释]
璧 [ bì ] 1. 平圆形中间有孔的玉,古代在典礼时用作礼器,亦可作饰物。2. 美玉的通称。如 璧人(即“玉人”,指容貌秀美的人)。璧日(像璧玉一样圆而亮的太阳)。璧月。[更多解释]
xī shēng
wán bì guī zhào
shēng chù
shēng kǒu
zì wǒ xī shēng
zhū lián bì hé
zhōng xī hé bì
bái bì wēi xiá
bái bì wú xiá
shēng shēng
xī shēng pǐn
dà shēng chù
zăi shēng jié
pǐ fū wú zuì , huái bì qí zuì
bì yù
zhào bì
bì huán
líng bì
gǒng bì
shuāng bì
xiăo shēng
shěn bì
chù shēng
qīng yíng diăn bì
huái bì
bì rùn
zăi bì
pò bì
lián bì
bì gào
bài bì
chǔ bì
gǔ bì
bào bì
xuán bì
yǒu shēng
bì yōng
bì yīng
bì yăn
xuān bì
wán bì
shēng tú
shuò shēng
shěng shēng
shēng bēi
shēng bì
shēng chú
shēng dú
shēng fěn
shēng huò
shēng hào
shēng jià
shēng jiā
shēng jiǔ
shēng kuì
shēng láo
牲璧的拼音是:shēng bì点击 图标播放牲璧的发音。