喧嚷争吵。
引 唐•玄奘 《大唐西域记·拘尸那揭罗国》:“直性婆罗门曰:‘勿谊諍也,宜共分之。’”
喧 [ xuān ] 1. 大声说话,声音杂乱。如 喧哗。喧闹。喧嚷。喧腾。喧嚣。喧宾夺主。[更多解释]
诤 [ zhèng ] 1. 谏,照直说出人的过错,叫人改正。如 诤谏。诤言。诤臣。诤友(能直言规劝的朋友。亦作“争友”)。2. 〔~人〕古代传说中的矮小人种。亦称“靖人”。3. 纷争,争。如 诤紊(争论是非)。诤 [ zhēng ] [更多解释]
xuān nào
xuān huá
luó gǔ xuān tiān
xuān xiāo
xuān tiān
xuān răng
xuān bīn duó zhǔ
xuān xuān
zhèng jiàn
zhèng rén
zhèng chén
zhèng yán
xuān hū
xuān hǒng
zhèng yǒu
zhèng sòng
zhèng shì
xuān răo
xuān zá
jiàn zhèng
huá xuān
xuān zào
xuān téng
xuān luàn
xuān náo
jiū xuān
xuān jiū
fèi xuān
zào xuān
sòng zhèng
xuān jiào
xuān chēn
xuān yú
xuān xiào
xuān áo
xuān bàng
xuān bèi
xuān bēi
xuān bō
xuān căo
xuān bó
xuān chán
xuān cí
xuān chuán
xuān dòng
xuān dòu
xuān dú
xuān fán
xuān fèi
xuān fèn
xuān fēn
xuān fú
xuān gòu
xuān guō
xuān hài
xuān hōng
xuān hè
xuān héng
喧诤的拼音是:xuān zhèng点击 图标播放喧诤的发音。